Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

Chuyện vui Bệnh viện


VỢ TÔI RA …. NƯỚC RỒI…..

Sáng Chủ nhật là một ngày dài nhất đối với mình, sáng chở vợ đi ăn sáng rồi tiện ghé BV Bình An khám xem thế nào chứ theo như giấy khám thì ngày dự sinh đã quá tới 4 ngày rồi.
Cầm kết quả trên tay, vợ mình cười, nói vui: chắc phải nhập viện rồi, vì "cái ấy" đã to hơn rồi ....
Ngay lập tức mình chở vợ tới BV 4 để nhập viện, vừa đi vừa lẩm nhẩm cái kiểu này đúng là hơi mệt đây, chẳng lẽ đi chơi mà lại sinh ngay được thì mới lạ... vậy mà khi tới BV, mình choáng với cảnh xếp hàng bốc số, gọi tên trong khi vợ mình lại như vậy.....thì có lẽ khi sinh ra con bé không có gì để mặc, vì chưa chủ động mang đồ theo....
Mình nói nhỏ với vợ thử đi ra hỏi xem sao, nhưng thất bại vì cô hướng dẫn, ghi sổ vẫn cứ theo nguyên tắc: số đâu, chờ gọi tên.... mà theo trình tự này thì chắc phải tới chiều mới tới lượt mình.
Nhìn vợ mà thấy xót, suy nghĩ một lúc, mình lại nhắc vợ mình tới nói nhỏ với cô hướng dẫn về tình trạng sắp sinh, cần nhập viện gấp, nhưng vẫn thất bại bởi lẽ vợ mình thật thà nói là "không thấy đau bụng, chỉ thấy đau.... lưng"....

Ngồi một lúc, mình đánh liều ra nói với cô ấy xem sao, vẫn với những cái nhìn không mấy thiện cảm, xua đuổi..... thấy vậy mình tức lộn ruột quát to.....
Thưa chị, nhà em không đau bụng, nhưng " cái ấy đã to rồi...."
vẫn chưa thỏa đáng, mình bồi thêm: " Không những to mà còn chảy nước ra rồi kìa......."
"Thế mà không nói sớm", cô ta lẩm bẩm và nhanh lấy sổ khám, đồng thời dẫn vợ mình vào trong làm thủ tục...... gì đó.
Không quá 30 phút, vợ mình được nhập viện ..... hì hì.
Thì ra, con người lúc nào cũng cần nguyên tắc, nhưng nguyên tắc cứng nhắc theo kiểu này thì ..... thì có ngày toi..... luôn.
Nếu sự thật, sự cứng rắn được sử dụng đúng lúc thì sẽ gặt được thành công...


CHỌN 5 HAY 1???

Trong lúc chờ đợi vợ đẻ tại BV, tinh thần lo lắng, bụng đói meo vì chẳng muốn ăn, cái đầu thì cứ suy nghĩ một câu hỏi của cháu bé cùng đi vào BV với mẹ chờ sinh của một gia đình quê ở Miền Tây: " Bố ơi, nhà mình đông vui nhỉ, sao nhà chú kia chỉ có 2 người vậy???"
Mình tỉnh ngộ và kiểm đếm sỹ số xem sao, trời, bên đó tới 5 người: chồng, bà, 3 đứa con nữa, còn mình thì chỉ có 1 mà không dám đi gần vợ nữa. Mình an ủi: tuy ít người nhưng ..... cứ chờ xem.
Đến chiều mọi thủ tục nhập viện, xét nghiệm xong, mình tranh thủ về chở thêm người tiếp viện..... 2 người nữa là thấy vui rồi. Cả nhà cùng đi dạo trong BV mà cứ cảm giác như là ở Công Viên vậy, Tuy Bụng to, con nhỏ nhưng bù lại chồng ..... đẹp trai nên vợ mình cảm thấy chẳng có chút gì lo lắng, thằng nhỏ trong bụng thì cừ lì lợm không ra mà cũng chẳng thèm đạp nữa, trong đầu mình nghĩ cứ tình trạng này thì chỉ có nước ăn , ở trong BV dài dài.
Tối đến 2 bố con mình về nhà để lấy sức, thỉnh thoảng lại gọi điện cho vợ để nắm tình hình chiến sự ra sao. Vậy mà vẫn hai chữ Bình yên vẫn còn nguyên đó.
Sáng sớm hôm sau, Bà ngoại điện thoại báo rằng vào gấp vì vợ mình đã chuyển dạ lúc 3h sáng, chưa kịp vào tới nơi, cú tý đã chào đời với cân nặng 3,4kg.
Hôm nay đã là ngày thứ 3 kể từ ngày nhập viện, mình thấy vui vui trong lòng khi đến trước cổng BV, một số người cho là "thằng khùng khi cười không giống ai" ....
Thỉnh thoảng gặp lại gia đình mấy hôm trước cùng nhập viện, cũng những thành viên đó, vậy mà họ vẫn chưa có niềm vui vì đứa bé chưa có động tĩnh gì...
Mình lại suy nghĩ câu nói của cháu bé khi vào BV, nhưng trong trường hợp này thì  5 chưa chắc đã vui bằng 01. vì vợ mình vào chờ 01 ngày là sinh, còn gia đình ấy không may mà phải chờ tới 5 ngày như 5 thành viên chờ đợi thì thật buồn thay....
Cầu mong cho gia đình họ sớm có niềm vui mới với thành viên thứ 4...... với chỉ tiêu: càng nhanh càng tốt.
Ai đã từng đi nuôi Bà đẻ mới thấy nỗi cơ cực ...... của họ.
TB: Khi viết đến đây, vợ mình đã về nhà trong khi gia đình họ vẫn chưa thể về được vì cháu bé trong Bụng vẫn chưa chịu ra....


TIỀN CỦA BỐ MẤT TIÊU RỒI……

Con gái cưng ngồi trong Canteen BV: Cafe ngon quá... Bố ơi
 "Tiền của Bố mất .... tiêu rồi...." ....."Tiền của Bố mất .... tiêu rồi...."
Đó là tiếng khóc như kêu cứu của con gái mình tại quầy thanh toán viện phí của BV...

 
Bé vừa khóc vừa đòi lại tiền khi cô thu ngân nhận tiền thanh toán tạm ứng của mình khiến mọi người vừa cười vừa thấy xót xa.

Đầu tuần khi vào BV với tâm trạng lo cho tình trạng của vợ, đến giữa tuần cảm thấy lo sợ khi được gọi tên để tạm ứng ...... và có lẽ cuối tuần phải lo cả hai điều trên.....

Trung Hiếu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét